Sáng tác : Thanh Tùng
Một ngày tình cờ
Trên đường phố tôi có bàn chân em
Mặt trời thì hồng
Mà trên cây khế có nhiều tiếng chim
Và rồi một ngày
Một ngày đã qua, không ngày nào hơn
Con đường vẫn đợi
Mà đâu thấy, đâu thấy dấu chân em...
Từ lâu lắm đã vắng em trên con đường này
Cây bây giờ lá rụng, gió heo may
Và cơn gió vẫn cuốn theo chân ai mỗi ngày
Để lại mùa thu theo lá bay bay...
Em đừng đi! Xin em đừng đi!
Vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì
Ngày ngày mặt trời hôn lên bước chân
Và hoa tím vẫn rơi đầy sân...
Con đường chưa quên tên bàn chân
Bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ
Ai vội đi để ai còn đứng đó
Tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi
Cuộc đời lạ lùng
Cuộc đời ước mơ những điều viễn vông
Lòng người lạ lùng
Lòng hay thương nhớ những điều hư không
Để rồi một ngày
Một ngày nhớ thương
Hóa thành mênh mông
Đôi bàn chân nào
Làm hoa tím để hoa tím rơi đầy sân..
Từ lâu lắm đã vắng em trên con đường này
Cây bây giờ lá rụng, gió heo may
Và cơn gió vẫn cuốn theo chân ai mỗi ngày
Để lại mùa thu theo lá bay bay...
Em đừng đi! Xin em đừng đi!
Vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì
Ngày ngày mặt trời hôn lên bước chân
Và hoa tím vẫn rơi đầy sân...
Con đường chưa quên tên bàn chân
Bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ
Ai vội đi để ai còn đứng đó
Tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi
Một ngày tình cờ
Trên đường phố tôi có bàn chân em
Mặt trời thì hồng
Mà trên cây khế có nhiều tiếng chim
Và rồi một ngày
Một ngày đã qua, không ngày nào hơn
Con đường vẫn đợi
Mà đâu thấy, đâu thấy dấu chân em...
Từ lâu lắm đã vắng em trên con đường này
Cây bây giờ lá rụng, gió heo may
Và cơn gió vẫn cuốn theo chân ai mỗi ngày
Để lại mùa thu theo lá bay bay...
Em đừng đi! Xin em đừng đi!
Vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì
Ngày ngày mặt trời hôn lên bước chân
Và hoa tím vẫn rơi đầy sân...
Con đường chưa quên tên bàn chân
Bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ
Ai vội đi để ai còn đứng đó
Tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi
Cuộc đời lạ lùng
Cuộc đời ước mơ những điều viễn vông
Lòng người lạ lùng
Lòng hay thương nhớ những điều hư không
Để rồi một ngày
Một ngày nhớ thương
Hóa thành mênh mông
Đôi bàn chân nào
Làm hoa tím để hoa tím rơi đầy sân..
Từ lâu lắm đã vắng em trên con đường này
Cây bây giờ lá rụng, gió heo may
Và cơn gió vẫn cuốn theo chân ai mỗi ngày
Để lại mùa thu theo lá bay bay...
Em đừng đi! Xin em đừng đi!
Vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì
Ngày ngày mặt trời hôn lên bước chân
Và hoa tím vẫn rơi đầy sân...
Con đường chưa quên tên bàn chân
Bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ
Ai vội đi để ai còn đứng đó
Tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi