Sáng tác: Quốc Dũng
Đêm nay nơi thâm sâu âm u, từng cơn gió lùa bên muôn cây reo vi vu
Tựa như tiếng than van bao đau thương miên man suốt trong đêm trường
Trên không gian mênh mang mây đen tìm nhau kéo về ầm ầm mang theo mưa giông
Từng cơn bão bùng bao la vây quanh bên anh, nghĩa trang lạnh lùng
Gió vẫn reo lời hát, Bao giờ em quên .. chuỗi ngày êm đềm
Gió vẫn reo lời hát, Bao giờ em quên .. bao giờ em quên
Theo cơn giông đang dâng lên cao, cùng tia sấm gào anh lê đôi chân phiêu diêu
Về nơi gác phòng nơi em đang cô đơn trong đớn đau âm thầm
Gió vẫn reo lời hát, Bao giờ em quên .. mối tình thấm nồng
Gió vẫn reo lời hát, Bao giờ em quên .. bao giờ em quên
Mang theo bao yêu thương đêm đêm, hồn anh trở về thăm em đang trong cơn mê
Nhìn em khóc thầm khi anh rưng rưng quay chân, nghĩa trang lạnh lùng
Xưa khi ta bên nhau chung đôi, tình yêu thắm nồng như muôn bông hoa xinh tươi
Đời đang rất vui đôi ta đâu hay hôm nay, mỗi người một thế giới.
Em yêu ôi thôi mau quên đi tình yêu não nề đang miên man trong cơn mê
Để anh trở về mộ phần lạnh lùng vơi đi nỗi đau âm thầm.
Đêm nay nơi thâm sâu âm u, từng cơn gió lùa bên muôn cây reo vi vu
Tựa như tiếng than van bao đau thương miên man suốt trong đêm trường
Trên không gian mênh mang mây đen tìm nhau kéo về ầm ầm mang theo mưa giông
Từng cơn bão bùng bao la vây quanh bên anh, nghĩa trang lạnh lùng
Gió vẫn reo lời hát, Bao giờ em quên .. chuỗi ngày êm đềm
Gió vẫn reo lời hát, Bao giờ em quên .. bao giờ em quên
Theo cơn giông đang dâng lên cao, cùng tia sấm gào anh lê đôi chân phiêu diêu
Về nơi gác phòng nơi em đang cô đơn trong đớn đau âm thầm
Gió vẫn reo lời hát, Bao giờ em quên .. mối tình thấm nồng
Gió vẫn reo lời hát, Bao giờ em quên .. bao giờ em quên
Mang theo bao yêu thương đêm đêm, hồn anh trở về thăm em đang trong cơn mê
Nhìn em khóc thầm khi anh rưng rưng quay chân, nghĩa trang lạnh lùng
Xưa khi ta bên nhau chung đôi, tình yêu thắm nồng như muôn bông hoa xinh tươi
Đời đang rất vui đôi ta đâu hay hôm nay, mỗi người một thế giới.
Em yêu ôi thôi mau quên đi tình yêu não nề đang miên man trong cơn mê
Để anh trở về mộ phần lạnh lùng vơi đi nỗi đau âm thầm.