Printemps sous la neige
Robe rouge sous ton manteau blanc
Si jolie, qu'en te voyant
Sous la neige, c'était le printemps
Tu marchais comme une fleur des champs
Tu m'as souri et au même instant
Sous la neige, c'était le printemps
Mais je dois te laisser partir
Je dois te laisser fleurir
Dans ton jardin, parfumée d'insouciance
Je ne pourrai jamais t'offrir
Que de tristes souvenirs
Qui voileraient ta candide impatience
Robe rouge sous ton manteau blanc
Si jolie, qu'en te voyant
Sous la neige, c'était le printemps
Tu marchais comme une fleur des champs
Tu m'as souri et au même instant
Sous la neige, c'était le printemps
Petite fée, petite fille
Tu as su caresser ma vie
Lorsque ta joue s'est posée sur ma main
Depuis que tu m'as souri
Tu as, comme par magie,
Rempli mon cœur
De soleil pour demain
Mais n'aie surtout pas de chagrin
Va chante et ris sur ton chemin
Fais ta moisson de bonheur de ton âge
Attends ton prince charmant
Rêve encore, prends tout ton temps
Et oublie-moi, il faut tourner la page
Robe rouge sous ton manteau blanc
Si jolie, qu'en te voyant
Sous la neige, c'était le printemps
Tu marchais comme une fleur des champs
Tu m'as souri et au même instant
Sous la neige, c'était le printemps
Mùa xuân dưới tuyết
Áo dài đỏ dưới áo khoác trắng của em
đẹp biết bao, mà khi thấy em
dưới tuyết, ngày đó là mùa xuân
Em rảo bước như đóa hoa đồng nội
Em mỉm cười với tôi và cùng lúc
dưới tuyết, ngày đó là mùa xuân
Nhưng tôi phải để em đi
tôi phải để em "nảy nở"
trong cánh vườn của em, thơm tho trong vô tư lự
Tôi sẽ mãi mãi chỉ có thể cho em
những kỷ niệm buồn
nó làm mờ đi cái nóng lòng ngây thơ của em
cô tiên bé nhỏ, cô gái bé nhỏ ơi,
em đã (biết) vuốt ve đời tôi....
khi má em tựa lên bàn tay tôi
từ khi em mỉm cười với tôi
em đã, như ma lực,
ấp ủ tim tôi
mặt trời cho ngày mai
Nhưng đừng có buồn
đi đi, hát đi và cười đi trên con đường của em
thu lượm đi hạnh phúc trong lớp tuổi của em
hãy chờ anh hoàng tử của em
mơ mộng nữa đi, kéo dài thời gian đi,
Và quên tôi đi, phải lật trang sách đi
Áo dài đỏ dưới áo khoác trắng của em
đẹp biết bao, mà khi thấy em
dưới tuyết, ngày đó là mùa xuân
Em rảo bước như đóa hoa đồng nội
Em mỉm cười với tôi và cùng lúc
dưới tuyết, ngày đó là mùa xuân
Robe rouge sous ton manteau blanc
Si jolie, qu'en te voyant
Sous la neige, c'était le printemps
Tu marchais comme une fleur des champs
Tu m'as souri et au même instant
Sous la neige, c'était le printemps
Mais je dois te laisser partir
Je dois te laisser fleurir
Dans ton jardin, parfumée d'insouciance
Je ne pourrai jamais t'offrir
Que de tristes souvenirs
Qui voileraient ta candide impatience
Robe rouge sous ton manteau blanc
Si jolie, qu'en te voyant
Sous la neige, c'était le printemps
Tu marchais comme une fleur des champs
Tu m'as souri et au même instant
Sous la neige, c'était le printemps
Petite fée, petite fille
Tu as su caresser ma vie
Lorsque ta joue s'est posée sur ma main
Depuis que tu m'as souri
Tu as, comme par magie,
Rempli mon cœur
De soleil pour demain
Mais n'aie surtout pas de chagrin
Va chante et ris sur ton chemin
Fais ta moisson de bonheur de ton âge
Attends ton prince charmant
Rêve encore, prends tout ton temps
Et oublie-moi, il faut tourner la page
Robe rouge sous ton manteau blanc
Si jolie, qu'en te voyant
Sous la neige, c'était le printemps
Tu marchais comme une fleur des champs
Tu m'as souri et au même instant
Sous la neige, c'était le printemps
Mùa xuân dưới tuyết
Áo dài đỏ dưới áo khoác trắng của em
đẹp biết bao, mà khi thấy em
dưới tuyết, ngày đó là mùa xuân
Em rảo bước như đóa hoa đồng nội
Em mỉm cười với tôi và cùng lúc
dưới tuyết, ngày đó là mùa xuân
Nhưng tôi phải để em đi
tôi phải để em "nảy nở"
trong cánh vườn của em, thơm tho trong vô tư lự
Tôi sẽ mãi mãi chỉ có thể cho em
những kỷ niệm buồn
nó làm mờ đi cái nóng lòng ngây thơ của em
cô tiên bé nhỏ, cô gái bé nhỏ ơi,
em đã (biết) vuốt ve đời tôi....
khi má em tựa lên bàn tay tôi
từ khi em mỉm cười với tôi
em đã, như ma lực,
ấp ủ tim tôi
mặt trời cho ngày mai
Nhưng đừng có buồn
đi đi, hát đi và cười đi trên con đường của em
thu lượm đi hạnh phúc trong lớp tuổi của em
hãy chờ anh hoàng tử của em
mơ mộng nữa đi, kéo dài thời gian đi,
Và quên tôi đi, phải lật trang sách đi
Áo dài đỏ dưới áo khoác trắng của em
đẹp biết bao, mà khi thấy em
dưới tuyết, ngày đó là mùa xuân
Em rảo bước như đóa hoa đồng nội
Em mỉm cười với tôi và cùng lúc
dưới tuyết, ngày đó là mùa xuân