Nhìn bầu trời bừng lên nắng ấm ánh Dương đang về
Cuộc đời còn chìm trong bóng tối như xóa tan hết.
Còn bào nhiêu nỗi đau yếu đuối hiện lên dâng người
Ngày giông bão người như tiếng Sét trong đêm u tối...
Hãy xua màn đêm lạnh lùng,
Cơn mê nào rồi cũng sẽ nhòa
(Hãy đem màn đêm buồn phiền chôn chân người
Thời gian sẽ phai tàn)
Ánh sáng nơi hoang tàn tìm đâu thấy mặt người
Có chăng chỉ là một hình bóng sống trong hư vô
Như muốn nói ngàn lời...
Giờ còn đâu khói hương lên rồi.
Như muốn nói hồn lìa rồi với bao dòng người
Và con sóng vẫn đang kêu gào, bờ cát vàng lắng tìm nơi đâu
Như dòng đời vô cùng, dòng người trôi mãi
Cuộc đời còn chìm trong bóng tối như xóa tan hết.
Còn bào nhiêu nỗi đau yếu đuối hiện lên dâng người
Ngày giông bão người như tiếng Sét trong đêm u tối...
Hãy xua màn đêm lạnh lùng,
Cơn mê nào rồi cũng sẽ nhòa
(Hãy đem màn đêm buồn phiền chôn chân người
Thời gian sẽ phai tàn)
Ánh sáng nơi hoang tàn tìm đâu thấy mặt người
Có chăng chỉ là một hình bóng sống trong hư vô
Như muốn nói ngàn lời...
Giờ còn đâu khói hương lên rồi.
Như muốn nói hồn lìa rồi với bao dòng người
Và con sóng vẫn đang kêu gào, bờ cát vàng lắng tìm nơi đâu
Như dòng đời vô cùng, dòng người trôi mãi