Em đã sống những đêm trời có ánh trăng chiếu vàng.
Em đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát.
Ước gì! anh ở đây giờ này. Ước gì! anh cùng em chuyện trò.
Cùng nhau nghe sóng xô ghềnh đá ngàn câu hát yên bình.
Em đã biết cô đơn là thế mỗi khi cách xa anh.
Từng đàn chim cuối chân trời biết tìm nơi bình yên.
Ước gì! anh ở đây giờ này. Ước gì! em được nghe giọng cười.
Và hơi ấm đã bao ngày qua mình luôn sát vai kề.
Em xa anh đã bao ngày rồi, nghe như tháng năm ngừng trôi.
Đi xa em nhớ anh thật nhiều, này người người yêu anh hỡi.
ĐK:Ước gì! em đã không lỡ lời. Ước gì! ta đừng có giận hờn.
Để giờ đây cô đơn vắng tanh. Đời em đã vắng anh rồi.
Ước gì! cho thời gian trở lại. Ước gì! em gặp anh một lần.
Em sẽ nói em luôn nhớ anh. Và em chỉ có anh thôi.
Em đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát.
Ước gì! anh ở đây giờ này. Ước gì! anh cùng em chuyện trò.
Cùng nhau nghe sóng xô ghềnh đá ngàn câu hát yên bình.
Em đã biết cô đơn là thế mỗi khi cách xa anh.
Từng đàn chim cuối chân trời biết tìm nơi bình yên.
Ước gì! anh ở đây giờ này. Ước gì! em được nghe giọng cười.
Và hơi ấm đã bao ngày qua mình luôn sát vai kề.
Em xa anh đã bao ngày rồi, nghe như tháng năm ngừng trôi.
Đi xa em nhớ anh thật nhiều, này người người yêu anh hỡi.
ĐK:Ước gì! em đã không lỡ lời. Ước gì! ta đừng có giận hờn.
Để giờ đây cô đơn vắng tanh. Đời em đã vắng anh rồi.
Ước gì! cho thời gian trở lại. Ước gì! em gặp anh một lần.
Em sẽ nói em luôn nhớ anh. Và em chỉ có anh thôi.