Trong đêm tối tăm mịt mùng,
Mưa gió như nô đùa,
Câu ái ân mặn nồng, lặng thinh!
Nơi xa nắng xanh ngời ngời,
Ai đó đang chơi bời,
Ai đấy đang tơi bời, thường thôi!
Người còn toan tính,
Người vừa mới chết,
Người thì đã ngủ, bình yên!
Trên cao đám sao sao xa?
Bao giấc mơ hoang đường,
Bao trái tim mơ mộng, ngủ say!
Nơi đây ít vui hơn buồn,
Ta khát chung câu cười,
Son phấn thay cho lời, được yêu!
Người còn ai oán,
Người thầm đắc ý,
Người chạy kiếm chốn tịnh yên!
Tháng ngày qua, câu chuyện quen, cứ nhắc lại sao chẳng quên đi?
Mai trời sáng, ta nhìn nhau, thoát ra những hì hục bình sinh siêng.
Em nay biết yêu hoang tàn,
Nay biết yêu hoang đường,
Nay biết yêu sao trời, mộng mơ!
Em nay muốn dâng tim đầy,
Nay muốn khoe ngu khờ,
Nay muốn vui hơn buồn, trời ơi!
Lạy ông!
Mưa gió như nô đùa,
Câu ái ân mặn nồng, lặng thinh!
Nơi xa nắng xanh ngời ngời,
Ai đó đang chơi bời,
Ai đấy đang tơi bời, thường thôi!
Người còn toan tính,
Người vừa mới chết,
Người thì đã ngủ, bình yên!
Trên cao đám sao sao xa?
Bao giấc mơ hoang đường,
Bao trái tim mơ mộng, ngủ say!
Nơi đây ít vui hơn buồn,
Ta khát chung câu cười,
Son phấn thay cho lời, được yêu!
Người còn ai oán,
Người thầm đắc ý,
Người chạy kiếm chốn tịnh yên!
Tháng ngày qua, câu chuyện quen, cứ nhắc lại sao chẳng quên đi?
Mai trời sáng, ta nhìn nhau, thoát ra những hì hục bình sinh siêng.
Em nay biết yêu hoang tàn,
Nay biết yêu hoang đường,
Nay biết yêu sao trời, mộng mơ!
Em nay muốn dâng tim đầy,
Nay muốn khoe ngu khờ,
Nay muốn vui hơn buồn, trời ơi!
Lạy ông!