Tác giả: Ngọc Lễ
Khi những mối tình đã qua, khi nước mắt đã đi qua.
Tôi nhớ những ngày thơ ấu như là cơn gió đã xa mất rồi.
Nhớ những tháng ngày ấm êm, bên cha bên mẹ dấu yêu.
Câu ru trưa hè miên man,
Chị em thương mến bên nhau sớm chiều.
Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,
Cuộc đời cuốn tôi đi qua bao nhiêu cuộc tình.
Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,
Tình yêu đã cho tôi bao khổ đau cay đắng.
Xa rồi những ước mơ xanh thơ ngây,
Xa rồi, xa rồi tuổi thơ.
Bao năm tháng đã đi qua, tôi đã không còn bé thơ.
Tôi mơ thấy thời thơ ấu như ngàn ánh nến lung linh hiện về.
Có những cánh diều trắng bay xôn xao sân trường cuối thu.
Thương cô thương thầy năm xưa, bạn thân nay đã ra đi phương nào.
Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,
Cuộc đời cuốn tôi đi qua bao nhiêu giông bão.
Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,
Tình yêu xóa trên môi tôi nụ cười trẻ thơ.
Xa rồi những ước mơ xanh thơ ngây,
Xa rồi, xa rồi tuổi thơ.
Khi những mối tình đã qua, khi nước mắt đã đi qua.
Tôi nhớ những ngày thơ ấu như là cơn gió đã xa mất rồi.
Nhớ những tháng ngày ấm êm, bên cha bên mẹ dấu yêu.
Câu ru trưa hè miên man,
Chị em thương mến bên nhau sớm chiều.
Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,
Cuộc đời cuốn tôi đi qua bao nhiêu cuộc tình.
Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,
Tình yêu đã cho tôi bao khổ đau cay đắng.
Xa rồi những ước mơ xanh thơ ngây,
Xa rồi, xa rồi tuổi thơ.
Bao năm tháng đã đi qua, tôi đã không còn bé thơ.
Tôi mơ thấy thời thơ ấu như ngàn ánh nến lung linh hiện về.
Có những cánh diều trắng bay xôn xao sân trường cuối thu.
Thương cô thương thầy năm xưa, bạn thân nay đã ra đi phương nào.
Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,
Cuộc đời cuốn tôi đi qua bao nhiêu giông bão.
Đã qua đi rồi tuổi thơ, đã qua đi rồi mộng mơ,
Tình yêu xóa trên môi tôi nụ cười trẻ thơ.
Xa rồi những ước mơ xanh thơ ngây,
Xa rồi, xa rồi tuổi thơ.